Phân tích nhân vật người lái đò trong tác phẩm “Người Lái Đò Sông Đà” của Nguyễn Tuân là một đề tài quen thuộc trong chương trình Ngữ văn lớp 12. Để có một bài phân tích hoàn chỉnh, việc xây dựng dàn ý chi tiết là vô cùng quan trọng. Dàn ý giúp sắp xếp ý tưởng logic, mạch lạc, đảm bảo bài viết đầy đủ, sâu sắc và thuyết phục.
Đầu tiên, cần giới thiệu khái quát về tác giả Nguyễn Tuân và tác phẩm “Người Lái Đò Sông Đà”. Tác phẩm được sáng tác năm 1960, sau chuyến đi thực tế của Nguyễn Tuân lên vùng Tây Bắc. “Người Lái Đò Sông Đà” là một áng văn xuôi đặc sắc, thể hiện tài năng bậc thầy về ngôn ngữ và phong cách nghệ thuật độc đáo của Nguyễn Tuân. Trong đó, hình tượng người lái đò hiện lên như một biểu tượng cho vẻ đẹp của con người lao động, kiên cường trước thiên nhiên hung bạo.
Hình ảnh người lái đò sông Đà trong tác phẩm của Nguyễn Tuân
Tiếp theo, cần đi sâu phân tích nhân vật người lái đò. Đầu tiên là ngoại hình, một ông lão tóc bạc, da rám nắng, thân hình khỏe mạnh, dẻo dai. Ngoại hình ấy là minh chứng cho sự trường tồn, sức sống mãnh liệt của con người trước thiên nhiên khắc nghiệt. Cần chú trọng phân tích đôi mắt tinh anh, từng trải của ông lão, thể hiện sự từng trải, am hiểu sâu sắc về dòng sông.
Kế đến, phân tích bản lĩnh, kinh nghiệm và tài năng lái đò của ông lão. Ông lão là một tay lái tài ba, am hiểu từng con thác, ghềnh đá trên sông Đà. Ông lão lái đò không chỉ bằng sức mạnh, kinh nghiệm mà còn bằng cả tình yêu, sự gắn bó với dòng sông. Hãy nhấn mạnh vào cuộc chiến giữa con người và thiên nhiên, giữa người lái đò và con sông Đà hung bạo.
Người lái đò sông Đà chiến đấu với thiên nhiên hung dữ
Cuối cùng, cần khẳng định lại vẻ đẹp của người lái đò – một con người lao động bình dị, gan dạ, kiên cường, đại diện cho vẻ đẹp của con người Việt Nam. Hình tượng người lái đò sông Đà là sự kết hợp hài hòa giữa chất thơ và chất hùng, thể hiện bút pháp lãng mạn, tài hoa của Nguyễn Tuân.